Phu xe là một gã hán tử có nước da vàng như sáp, nghe thấy tiếng động, bèn quay đầu lại nói:
“Khách quan tỉnh dậy thật đúng lúc, Hắc Sơn Thành sắp đến rồi.”
Lê Uyên trở mình ngồi dậy, vừa ngẩng đầu đã thấy xa xa có một tòa thành nhỏ hiện ra, chiếm diện tích không lớn, chỉ nhỉnh hơn huyện Cao Liễu đôi chút.
Lấy tòa thành này làm trung tâm, những con đường đá tỏa đi bốn phương tám hướng, thương nhân qua lại khá đông, bên ngoài đường là từng mảnh ruộng nương.

