“Tại hạ họ Cố, tên Mang Nhiên, gặp nhau chính là có duyên, ta nhắc nhở ngươi một câu, muốn tìm được Bạch Ngọc Kinh thì phải thành tâm, nếu không thành tâm thì cho dù đảo Hồ Tâm Bạch Ngọc Kinh ở ngay trước mặt ngươi, ngươi cũng không thể nhìn thấy nó.”
Một tiếng cười nhẹ nhàng vang lên.
Trên hãn hải sương mù dày đặc, rùa biển mang theo đám người Cố Mang Nhiên rồi biến mất.
“Cố Mang Nhiên? Cố Mang Nhiên ông tổ của Hải tộc?”

