Sau khi tỉnh lại, A Trân nhìn thấy xung quanh không có một bóng người, mà trong tay cô lại đang cắm vài cái ống, đồng thời bê cạnh còn bày một cái giường em bé, bên trong có một đứa bé nhăn nhúm nhó hồng hào đang nằm.
“Xem ra phẫu thuật đã hoàn thành, hơn nữa còn rất thành công.”
A Trân nhìn đứa bé kia mỉm cười, cô giãy dụa muốn ngồi dậy, kết quả thuốc tê vẫn còn chưa hết hiệu lực, cô không thể hoạt động tự do được.
Nhưng A Trân lại nhanh chóng phát hiện có một cái hộp nhỏ được đặt trên đầu giường của cô.

