Tề Nguyên vừa nói vừa cầm dao phay, chẳng thèm nói thêm lời nào nữa mà xông thẳng vào cứ điểm.
Lương Xung thấy Tề Nguyên quá liều lĩnh, cười lạnh: “Giết!”
Nhưng rất nhanh sau đó, nụ cười trên mặt hắn ta đã đông cứng lại.
Chỉ thấy Tề Nguyên xông vào cứ điểm như hổ vào bầy cừu.

