Mỉm cười (3)
Đó có thể là người chơi đầu tiên đủ điều kiện.
Nhưng mà, vì tính hạn chế của thời đại, khiến cuối cùng người đó vẫn không lường trước được một điểm…”
Bạch Hạo Chính vừa nói vừa dùng bút chì miêu tả nhanh những gì nhìn thấy được từ ký ức của người chết ra giấy, khi lão già lôi thôi đó đóng cửa xe lại, nhìn Triệu Hải Ngưng đang chìm vào hôn mê, nở một nụ cười.

