Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Ngày thứ hai tôi và Hàn Tuyết dậy từ sớm chuẩn bị xuất phát, ai ngờ lúc này Bàn tử nói muốn đi cùng chúng tôi vào thành phố xử lý chút chuyện. Thực ra tôi hiểu anh ta đi cùng tôi là vì muốn giúp tôi tăng thêm can đảm, nhưng sau khi tới thành phố Bàn tử lại chê tôi ăn mặc khó coi. Tục ngữ nói người đẹp vì lụa, anh ta liền dẫn tôi vào trung tâm thương mại trang bị lại. Lúc tôi đang thử quần áo thì anh ta lại chạy đi mua quà cho bố mẹ Hàn Tuyết, nhìn thương hiệu là biết rất cao sang đắt giá, vốn dĩ trong thẻ của tôi cũng không còn mấy đồng, nhìn Bàn tử mua đống đồ tôi còn đang nghĩ xem có đủ tiền không, kết quả anh zai này đã móc ra cọc tiền mặt từ trong cái ba lô đi thanh toán rồi. Tôi tranh giành trả tiền với anh ta anh ta còn tức giận nói bản thân không thiếu tiền, lần này mua quà đã tốn mất mấy vạn, điều này lại càng làm tôi hiếu kỳ rốt cuộc trong cái ba lô của Bàn tử rốt cuộc có bao nhiêu tiền, cảm giác như tiêu không hết như vậy.
Mua quần áo xong lại tìm một quán cắt tóc sửa sang lại tóc tai, làm xong cảm thấy tinh thần vô cùng thoải mái. Bàn tử nói: “Chà chà, không nhận ra cậu đấy, sửa soạn tí trông đã khác ngay.”

