Cho đến lúc hoàng hôn buông xuống, hắn đi ngang qua một tòa thành hoang, ánh tà dương đỏ rực rọi lên những vách tường đổ nát, mang theo một vẻ đẹp tiêu điều.
"Người và thành đều đã hóa thành cát bụi."
"Vậy còn có thứ gì có thể trải qua năm tháng dài đằng đẵng, bị bào mòn mà vẫn không tan biến đây?"

