Logo
Chương 742: Cùng lắm thì mở một bệnh viện

Thức ăn cho chó đến quá bất ngờ, khách trong quán cà phê đều ăn no.

Nhất là người đàn ông đang chuẩn bị tiến lên, thì càng buồn bực không thôi.

“Mẹ nó, vậy mà để người khác nhanh chân cướp mất!” Y nhỏ giọng lẩm bẩm với bạn mình.

“Người ta là tình nhân cũ! Không thấy nhân viên đều không kinh ngạc hay bất ngờ à!”

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng