Khóe miệng Sư Xuân nhếch lên, lời của Sầm Phúc Thông vừa hay nhắc nhở hắn, khiến hắn nắm bắt được chút hy vọng tự cứu mình.
Hắn đột nhiên thong thả mà lớn tiếng, nói: “Sầm huynh, thật sự là xin lỗi, ta không mang theo khế ước bán thân. Ta định trước tiên giao người cho ngươi, để ngươi giao một phần tiền trước, rồi sau đó đến nơi khác trả nốt phần còn lại, tất nhiên sẽ có được khế ước bán thân. Nhưng bây giờ xem ra, Lữ Thái Chân không thể có được nữ nhân trong tay ta, còn ta cũng không thể có được tiền trong tay ngươi.”

