Logo
Chương 1505: Diệt khẩu (2)

“Việc này… việc này…”

Kim Phục mới ngập ngừng, người áo choàng đã nói: “Ngươi không cần hỏi ta, ta không biết gì cả, cũng không hiểu được, ta chỉ phụ trách đưa thư. Nơi này không nên ở lâu, ngươi ra ngoài canh gác giúp ta.”

“Ồ, được.” Kim Phục cung kính đáp lời, lùi lại đến cửa mới cất tờ giấy đi, mở cửa nhìn ra ngoài rồi mới ra ngoài đóng cửa lại.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng