Logo
Chương 115: Một đời phóng túng không bị trói buộc (2)

“Nguyễn Ngữ đâu?” Giang Khải quay đầu lại không thấy Nguyễn Ngữ, kỳ quái hỏi.

“Ồ, hắn, khụ khụ, hắn đau bụng, Khải đội có gì dặn dò cứ nói với ta là được.” Hồ Ngôn vội vàng nói.

Giang Khải cũng không có thời gian chậm trễ, nói, “Căn nhà gỗ lớn nhất phía trước chính là nhà gỗ tinh anh.”

“Đúng thế.”

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng