“Keng!”
Ngay sau đó, lưỡi đao sáng loáng kề vào yết hầu con trai độc nhất của Phùng gia, Tào Hạo Thịnh cười gằn, rạch một vệt máu: “Nghe nói tổ tiên Phùng gia các ngươi từng luyện đan cho các quan lại quyền quý? Chỉ có mấy thứ rác rưởi này thôi sao?”
Hắn dùng mũi đao khẽ hất, lật tung cả bàn nhân sâm chỉ mới vài chục năm tuổi.
"Cơ hội cuối cùng, nếu không giao ra được thứ gì tốt..."

