“Bản đốc chủ không có nhiều kiên nhẫn để lãng phí với đám lừa trọc các ngươi.”
Lục Huyền chậm rãi vén một góc rèm kiệu, nhìn thẳng Bi Phong đại sư ở đằng xa.
“Bản đốc chủ cho ngươi ba hơi thở để suy nghĩ.”
“Tào Nhị!”
“Bản đốc chủ không có nhiều kiên nhẫn để lãng phí với đám lừa trọc các ngươi.”
Lục Huyền chậm rãi vén một góc rèm kiệu, nhìn thẳng Bi Phong đại sư ở đằng xa.
“Bản đốc chủ cho ngươi ba hơi thở để suy nghĩ.”
“Tào Nhị!”