Logo
Chương 125: Biển rộng mặc cá lượn, trời cao mặc chim bay (2)

“... Bảo trọng.”

“Mô~”

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cũng nhìn về phía Liễu Diên, vị tiểu sư muội năm nào, dường như giờ đây cũng đã có thể một mình gánh vác.

Cơ Khôn nay tóc đã bạc phơ, trông còn già hơn cả thuở luyện khí kỳ, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lóe lên tinh quang, tuyệt đối không phải là người thường.

Mở khóa toàn bộ truyện!
Tải ứng dụng để tiếp tục đọc chương này và truy cập nội dung độc quyền.

Quét mã QR hoặc nhấn vào nút để tải ứng dụng