Điền Thanh Loan nhìn ngọc bài trong tay, lẩm bẩm: "A La, ngươi..."
A La lạnh lùng nói: "Đừng gọi ta là A La, ngươi không xứng!"
Nàng nhìn Điền Thanh Loan, hít sâu một hơi, nói từng chữ một: "Vì muốn trở thành Hoàng Thương mà ngươi ngay cả chuyện như vậy cũng làm ra được. Từ giờ phút này, ta không quen ngươi, ngươi cũng không quen ta, ta và ngươi, ân đoạn nghĩa tuyệt!"
Nói xong câu này, nàng không thèm nhìn lại, xoay người dứt khoát rời đi.

