Thiên Bảo Tháp, tầng thứ ba mươi.
Khi Trần Khánh bước vào, cửa sáng phía sau lặng lẽ biến mất, cảnh tượng xung quanh bỗng nhiên rộng mở.
Khác với cảnh vật các tầng trước, tầng thứ ba mươi lại là một vùng xám xịt vô tận.
Dưới chân là mặt đất trơn nhẵn cứng như huyền thiết, trên đỉnh đầu không có gì, chỉ có một điểm sáng nhỏ ở trung tâm xa xa dần hiện lên.

