Phủ Uy Quốc Công, hậu viện.
Một buổi chiều mùa hạ, ánh dương xuyên qua cành lá sum suê, rải xuống phiến đá xanh những vệt sáng lốm đốm.
Dưới một đình hóng mát tinh xảo, tiếng cười nói không ngớt, xua tan đi cái nóng bức trong không khí.
“Huy Âm, lại đây, đến chỗ phụ thân.”

