"Anh tư của Nhân Hoàng, quả nhiên vĩ ngạn vô song."
Chúng nhân đều bị khung cảnh chấn động lòng người này cuốn hút sâu sắc, trong ánh mắt lộ ra vẻ cảm động khó tả.
Mà đúng lúc này, khóe mắt Khương Viêm dường như bắt được điều gì, không khỏi đồng tử co rút, thân thể cứng đờ!
"Đó là..."

