“Vậy ta hỏi ngươi, chỉ cần Giả Thiệu còn ở Lạc Dương một ngày, ngươi, có bằng lòng bảo vệ hắn chu toàn?”
Triệu Hằng nghe vậy cười lạnh một tiếng, dửng dưng nói: “Kẻ họ Tề kia, chẳng lẽ chỉ có ngươi mới biết đi cờ dở sao?”
Tề Đống Lương khục khục cười thầm.
Triệu Hằng thấy vậy cũng cười.

