Giây tiếp theo, nàng liền nhảy dựng lên, tức tối lao về phía người máy trước mặt, Vương Bát quyền vung trong không trung đến tóe ra tàn ảnh — kết quả bị Lộ Na dễ dàng tóm gọn giữa không trung, dù có dốc hết sức bình sinh cũng đừng hòng thắng được, đến cả duỗi thẳng tay còn chẳng chạm nổi khuỷu tay đối phương...
Nhưng ưu thế của Ngải Lâm là phe mình đông, một cơ thể bị bắt, ba cơ thể còn lại cũng lao tới, hơn nữa còn chẳng có chút võ đức nào, vừa đánh lén vừa vây công, tức thì đã treo đầy trên người Lộ Na — chỉ tiếc là dù la hét ầm ĩ, tay đấm chân đá cũng chẳng thể phá nổi lớp phòng ngự.
Lộ Na thậm chí còn chẳng phản kháng, sau khi phát hiện mấy quả bí lùn này treo trên người cũng không có cảm giác gì, nàng bèn thả Ngải Lâm trong tay xuống, rồi nghiêm túc suy nghĩ vài giây, đoạn bổ sung với Vu Sinh: "Tưởng rằng, là mơ."

