Một bữa yến tiệc, chủ khách đều vui vẻ — Hồ Ly là người vui nhất, kế đến là người cháu trai lớn đang cắm cúi ăn, cùng với mấy vị đệ tử nội môn suốt buổi không hề ngẩng đầu giao lưu với khách, chỉ cúi đầu ăn uống no say.
"Haiz, muốn đám tiểu tử bất tài này ra ngoài trông thấy sự đời, nào ngờ từng đứa một cứ như bị dầu thuốc che mắt vậy." Nguyên Linh chân nhân bất lực nhìn đám đồ đệ của mình, lắc đầu thở dài như một vị trưởng bối lo lắng cho hậu bối, "Bọn ngươi đó, sau khi học thành từ chỗ ta, e rằng cũng chỉ có thể đi làm lang trung giang hồ mà thôi."

