“Không có mà, có khác gì cơm đâu?” Hồ Ly khó hiểu mở mắt nhìn Vu Sinh, lại ném một viên đan dược không biết dùng để làm gì vào miệng, “À, ân công, viên này ăn giòn tan!”
Vu Sinh: "..."
Hắn quyết định không hỏi thêm nữa, nàng Hồ Ly Cyber với cái bụng chứa lò phản ứng nhiệt hạch này hiển nhiên không thể dùng tiêu chuẩn "sinh vật" thông thường để phán đoán, trời mới biết những thứ nàng nuốt vào bụng rốt cuộc được "tiêu hóa" như thế nào.
Hiện giờ điều duy nhất hắn không thể lý giải, chính là một cửu vĩ hồ yêu có thể nuốt tiên đan như kẹo đậu lại làm sao có thể ăn sô cô la mà vẫn đau bụng... Chẳng lẽ đây là thiết lập cơ bản của thế giới này ư?

