Lâm Lập vẫn đưa ra câu trả lời xác đáng: “Ta không biết.”
“Cái gì gọi là không biết chứ!”
“Trong điện thoại chẳng phải đã nói với ngươi rồi sao, ra ngoài chơi quan trọng là được ra ngoài, còn chơi gì lại là thứ yếu. Chu Chu, ngươi cứ nghĩ xem lát nữa đón đủ người rồi thì đi đâu đón giao thừa.” Lâm Lập nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng.
“Hóa ra ngươi vốn không có kế hoạch gì đã ra ngoài rồi à!”

