Trên chiến trường, phong vân lại biến! Mắt thấy luồng ý chí Bàn Cổ mênh mông cuồn cuộn kia đã hoàn toàn dung hợp vào Bàn Cổ Chân Thân, Thiên Đạo không còn chút do dự nào, điều khiển thân thể của Hồng Quân, hóa thành một luồng sáng, lao thẳng về nơi sâu thẳm trong Hỗn Độn! Y thậm chí còn chẳng kịp nói lời giữ thể diện, giữ mạng là trên hết! Tuy nhiên, ý chí Bàn Cổ đã hoàn toàn hợp nhất với Bàn Cổ Chân Thân, há lại để y dễ dàng rời đi? Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, tựa như vọng về từ thuở hồng hoang, mang theo uy nghiêm và sức mạnh vô tận.
"Hừ!"
Chỉ thấy Khai Thiên Phủ trong tay Bàn Cổ Chân Thân khẽ vung lên, không có thanh thế kinh thiên động địa, nhưng lại có một đạo ánh búa ngưng luyện đến cực hạn, vượt qua khoảng cách không gian và thời gian, trong chớp mắt đã khóa chặt Thiên Đạo Hồng Quân đang chạy trốn, hung hăng bổ xuống! Nhát búa này không có thanh thế kinh thiên động địa như trước, nhưng lại càng nội liễm, càng khủng bố! Nơi ánh búa đi qua, thời không ngưng trệ, vạn đạo sụp đổ! Thiên Đạo "Hồng Quân" hồn phi phách tán! Y có thể cảm nhận được, nhát búa này đủ sức khiến y trọng thương! "Chết tiệt!"
Thiên Đạo thầm chửi trong lòng, y không ngờ ý chí Bàn Cổ lại quả quyết đến vậy, một lời không hợp liền xuống tay hạ sát! Y muốn lập tức thoát khỏi thân thể Hồng Quân, một mình trốn chạy.

