Trần Quý Lương cũng thu lại nụ cười: “Ta không khuyên sinh viên đại học khởi nghiệp. Một là đặc biệt mệt mỏi, còn mệt hơn cả việc dốc sức cho kỳ thi Cao Khảo. Lúc đó ta đồng thời quản lý hai công ty, lại còn phải viết tiểu thuyết kiếm nhuận bút để nuôi công ty. Lại đăng ký mười bốn môn học, năm nhất không dám tùy tiện trốn học. Bởi vậy, mỗi ngày đều thiếu ngủ, chính ta cũng không biết làm sao mà vượt qua được.”
Dương Y vội vàng chen vào một câu: “Xem ra tất cả những người thành công, đằng sau vẻ hào nhoáng đều đã phải nỗ lực phi thường.”
Trần Quý Lương tiếp lời: “Thứ hai là tỷ lệ sinh viên đại học khởi nghiệp thành công rất thấp, đặc biệt là những sinh viên không có bối cảnh hay nhân mạch. Lời ta vừa nói về việc xử lý nhuận bút chỉ là đùa thôi. Sở dĩ ta chọn khởi nghiệp, là bởi ta có nắm chắc. Ta tin chắc web2.0 chính là xu thế tương lai của internet, nên mới lập trang web SNS. Dù vậy, ta vẫn đồng thời mở một công ty trò chơi. Bởi lẽ làm SNS rủi ro cực cao, nếu thất bại vẫn còn công ty trò chơi làm chỗ dựa.”

