Chỉ thấy cánh tay hắn vận lực, kéo mạnh sợi xích, cuối cùng cũng đến được trước mặt Bạch Vô Thường, tung thẳng một quyền.
Cánh tay hắn bị xích sắt trói buộc, uy lực của một quyền này khó tránh khỏi đã giảm đi không ít, nhưng chỉ nghe một tiếng “bụp” trầm đục, Bạch Vô Thường vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Ả vẫn giữ nguyên tư thế xoạc chân ngược trên không, trông vô cùng ưu nhã, chỉ là thân thể lại bay ngược đâm sầm xuống đất, để lại một cái hố sâu.
Nhất là khi dừng lại, chỉ có đôi ngọc túc tuyệt đẹp lộ ra bên ngoài, trông không khỏi có phần thê thảm.

