Cho nên, vào khoảnh khắc ta cầm kiếm bước ra, ta đã trở thành người duy nhất từ xưa đến nay nhận được vật phẩm hữu hình từ Bạch Ngọc Kinh, cũng sẽ khiến người khác bất giác cho rằng thiên phú của ta không gì sánh bằng, đây cũng là lý do vì sao sau này bất kể ai hỏi ta về quá trình đoạt kiếm, ta đều chỉ cười mà không nói, bởi vì ta cũng không biết phải thêu dệt thế nào."
Lúc này, Cố Sơ Đông nghi hoặc nói: "Nhưng điều này có ý nghĩa gì chứ? Ngươi đâu thật sự nhận được thứ gì từ Bạch Ngọc Kinh, thiên phú của ngươi cũng sẽ không vì thế mà mạnh hơn được à?"
Khương Nhược Hư khẽ cười nói: "Thế nhưng, lại khiến Tô Thiên Thu bắt đầu có suy nghĩ trong tiềm thức rằng mình yếu hơn ta một bậc, y ở trước mặt ta đã đánh mất trái tim vô địch, còn ta thì thuận lý thành chương mà bước lên vị trí thiên hạ đệ nhất.

