Nhưng sau này, Thần muốn giám sát nhân gian nên đã sắp xếp một tâm ma đi lại trong nhân gian, một Thiên Môn giả tuần tra trên trời. Sau đó, tâm ma và Thiên Môn giả liên thủ lừa gạt người phi thăng, thôn phệ nguyên thần. Dần dần, thế nhân đã quên mất Thiên Môn thật sự ở nơi nào.”
Diệp Thần cười nói: “Nói như vậy, tâm ma và Thiên Môn giả chính là gian thần trước mặt Thần sao? Lừa trên dối dưới!”
“Cũng không hẳn,” Cố Mạch nói: “Thiên Môn giả và tâm ma liên thủ, lấy nguyên thần của nhân gian làm thức ăn, chắc chắn đã được Thần cho phép. Việc chúng làm không thể nào qua mắt được Thần.”
Tiêu Chiếu Lâm nói: “Việc đã đến nước này, nói những lời này cũng không còn ý nghĩa gì nữa. Huynh trưởng, đã tìm thấy Thiên Môn rồi, chúng ta cứ thế tiến vào diện kiến vị Thần kia thôi?”

