Hai trăm năm nữa lại lặng lẽ trôi qua trong sự tĩnh mịch của Tứ Hải Huyền Phủ.
Không có nhật nguyệt luân chuyển, chỉ có linh hỏa trong đan thất lúc sáng lúc tắt, tiếng búa trong khí thất khẽ vang, kiếm quang trong kiếm thất xé rách hư không, tạo thành khúc nhạc tu hành ngày qua ngày của Trần Thắng.
Tài nguyên trong kho báu Huyền Phủ tựa như suối nguồn vô tận, cung cấp một nền tảng vững chắc đến mức xa xỉ cho con đường tu hành đa dạng của hắn.

