Trở lại căn nhà số 437, Cao Đức thắp đèn dầu, lại mất chút thời gian thu dọn qua loa gian phòng.
Sắp xếp ổn thỏa mọi thứ, cuối cùng cũng tạm an cư tại Bất Lai Mai thành, Cao Đức ngồi giữa đại sảnh trống trải, một lần nữa chỉnh lý lại mạch suy nghĩ của mình.
Sau khi nhận định Hoắc Căn thành không phải nơi có thể ở lâu, mạch suy nghĩ của hắn liền trở nên rõ ràng.
Trước tiên, cần phải nhân cơ hội bán dược viên vốn không thể mang đi với một cái giá hời.

