Chẳng lẽ những kẻ trông càng có vẻ không thể mẫn cảm thì thực tế lại càng mẫn cảm?
Hắn cuối cùng cũng nhả ra, Long Khuynh Hoàng khẽ ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt có chút oán giận, lại có chút lười biếng không muốn nói, tiếp tục nằm trên người hắn nghỉ ngơi.
Lục Hành Chu thử lật người làm chủ, nhưng vừa nhúc nhích đã không thể động đậy, Long nương vừa rồi còn “yếu ớt vô lực” giờ đây chỉ khẽ dùng một phần vạn sức lực đã trấn áp khiến Lục Hành Chu không thể cử động.
Lục Hành Chu: “……”

