Lại còn là quan phục, luồn tay vào xoa nắn càng thêm phần thú vị.
Bùi Sơ Vận bị hắn vân vê đến hơi thở dốc, kề tai nói: "Hôm đó lão Bùi trong lòng đã biết tỏng, nhưng sau đó lại thật sự giả vờ không hay, chẳng nói một lời. Ngay cả trước kia ta ra ngoài tìm ngươi, về nhà đều bị mắng, lần này đến một câu cũng không hỏi."
Lục Hành Chu "ừ" một tiếng.
Bùi Sơ Vận cắn môi dưới, có chút muốn hỏi hắn có nghĩ đến chuyện chính thức cầu thân không... nhưng lời đến bên môi vẫn chẳng thể thốt ra.

