Thực tế, nếu Khương Độ Hư đưa thẳng cho nàng ngay tại chỗ, mà Lục Hành Chu lại không ở bên cạnh, thì thật khó nói lúc đó nàng sẽ nghĩ thế nào. Bây giờ cách mấy ngày, lại do Lục Hành Chu chuyển tay đưa cho, phản ứng của Dạ Thính Lan tự nhiên biến thành nghe thử ý kiến của tiểu nam nhân trước đã.
Khương Độ Hư ra tay lần này quả là thận trọng, lão nhân gia cũng đã nhìn thấu chút tâm tư nhỏ nhặt giữa nam nữ.
Lục Hành Chu nói: “Nàng nên phán đoán xem có khả thi hay không trước đã. Nếu quả thực khả thi, vậy ta và nàng sẽ lên kế hoạch nâng cao tỷ lệ thành công, ví như pháp bảo Vô Sắc Giới này liệu có phương án nào tốt hơn không.”
Dạ Thính Lan quả quyết đáp: “Nếu thật sự đạt được hiệu quả che giấu như y miêu tả thì quả thực có khả năng lừa trời qua biển. Chỉ là phương án của Phật môn này…”

