Trên đỉnh Bạch Lộc Sơn.
Diệp Thu vừa bước ra từ Đằng Vương Các, liền cảm nhận được vài luồng ánh mắt khác thường, khóe miệng bất giác khẽ nhếch lên.
“Nóng lòng đến vậy sao? Ha ha... Vậy thì cứ đùa giỡn một phen đi.”
Chẳng cần nghĩ hắn cũng biết những ánh mắt kia là của ai, ngoài người của hai nhà Lâm, Dương ra, còn có thể là ai khác?

