“Ngộ Xuân…”
Hoa Ánh Lam bàng hoàng nhìn người bên cạnh.
Gương mặt đêm qua còn quấn quýt dịu dàng, giờ phút này lại trở nên vô cùng xa lạ.
Sở Diễm Li mất kiên nhẫn ngắt lời: “Được rồi, đừng diễn mấy trò ủy mị này nữa. Ngươi nghĩ ta đang thẩm vấn các ngươi ư? Chẳng qua là để các ngươi chết cho minh bạch mà thôi… Người đâu, lôi cả hai ả xuống thiêu đi.”

