Tư Mệnh nhìn Tạ Nguy Lâu, thản nhiên nói: "Tiểu tử Tạ gia, ta và tam thúc của ngươi có chút giao tình, lần này đến đây chỉ để bảo vệ ngươi một phen. Chuyện đêm nay, ta có thể coi như chưa từng thấy gì."
"Thật sao?"
Thân ảnh Tạ Nguy Lâu chợt lóe, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tư Mệnh ba thước, hắn lạnh lùng nhìn ả: "Chỉ có người chết mới biết ngậm miệng."
Tư Mệnh nhướng mày, tiện tay vung lên, một tấm lệnh bài bay về phía Tạ Nguy Lâu.

