Chẳng đợi Dư Khuyết trả lời, hắn đã chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói:
“Bổn vương là Diêm Vương đời thứ một trăm hai mươi bảy của thế gian, cai quản miếu này đã gần nghìn năm, chẳng bao lâu nữa sẽ phi thăng rời đi.
Hôm nay tiểu tử nhà ngươi có duyên với ta, có thể theo ta ở miếu này quan sát chính sự trăm năm, đợi khi ta phi thăng, chính là lúc ngươi lên ngôi báu, thành tựu Diêm Vương quả vị.
Thế nào?”

