Nghe bốn chữ “khắp nơi nhắm vào”, Lang Hòa Thông nhất thời lặng thinh, liền thấy Kế Kính Nghiêu cũng đứng dậy, đi đến trước mặt ông ta xem lại án quyển.
Khi thấy yêu tướng kia tay không mà đánh cho Quý Ưu mình đầy vết đao, giờ lại nghe Quý Ưu mất hai thanh bảo đao yêu quý từ nhỏ, trị giá hơn năm nghìn lượng, đầu óc ông ta không khỏi có chút đình trệ.
Lúc này, Quý Ưu nhìn về phía hòm vàng đặt giữa sảnh: “Thật ra bấy nhiêu đây là đủ rồi.”

