Năm mười hai tuổi, Miêu Oánh Oánh bị bán cho nhà Đại địa chủ cùng thôn làm nha hoàn.
Nàng vốn tưởng ở nhà địa chủ cũng là làm việc vất vả, chẳng khác gì ở nhà mình, nào ngờ cuộc sống còn thê thảm hơn.
Thái lão gia nhà địa chủ đã sáu mươi, có tật xấu biến thái, muốn trêu ghẹo nàng.
Lão phu nhân nhà địa chủ vẫn còn sống, mắng nàng là hồ ly tinh, cố ý sắp xếp cho nàng những công việc khổ cực nhất, lại không cho nàng ăn no.

