Tốc độ của Trần Bình An cực nhanh, hắn ôm Mộ Uyển Quân lao vun vút trên những con hẻm.
Chẳng biết là do chạy quá nhanh hay do thương thế đã hồi phục phần nào mà ý thức của Mộ Uyển Quân trong vòng tay Trần Bình An lại dần dần tỉnh táo.
Mộ Uyển Quân vừa mới tỉnh lại, đầu tiên có chút hoang mang, nhìn cảnh vật hai bên không ngừng lướt về phía sau, lúc này mới dần nhớ lại chuyện đã xảy ra.
"Ta... vẫn chưa chết sao?"

