“Tiểu Kim Đà, gan ngươi ngày càng lớn rồi đó.” Thanh âm lạnh lẽo của Văn Tiên Tử từ trong Cửu Tiên Môn truyền ra, một bóng hình vận váy dài đỏ rực chậm rãi xuất hiện, nhìn bóng hình đang uy hiếp Cửu Tiên Môn bên ngoài, thần sắc không chút biến đổi.
Thấy Văn Tiên Tử xuất hiện, sắc mặt Kim Đà bỗng nhiên đại biến, thần sắc nghiêm nghị, kinh hãi thốt lên: “Chẳng phải ngươi đã nói, ngươi đã vẫn lạc tại Địa Vu Cổ Di Chỉ rồi sao?”
Văn Tiên Tử cười lạnh một tiếng đáp: “E rằng đã khiến các ngươi thất vọng rồi, bổn tọa vẫn còn sống sờ sờ.”
Kim Đà ban đầu còn có chút bất an, định rời đi, nhưng khi hắn cẩn thận quan sát mới giật mình nhận ra, khí tức tu vi trên người Văn Tiên Tử có điều bất thường, hắn nheo mắt lại: “Tu vi của ngươi, ha ha ha ha, Kim Tiên cảnh tiền kỳ?”

