Lời Ảnh Chu chưa dứt, nhưng Độc Hạt và Đồưu đều hiểu ý hắn – ví như tìm đến Hoàng gia, cầu xin che chở.
Độc Hạt trên mặt lộ ra một tia cười lạnh châm biếm: “Chỗ dựa? Hoàng Nguyệt Thăng lão hồ ly kia? Giờ hắn thân còn khó giữ, e rằng đang bận giết người diệt khẩu, lau sạch dấu vết! Chúng ta tìm hắn, chính là tự chui đầu vào lưới, chết càng nhanh hơn!”
Nhất thời, trong sảnh chìm vào tĩnh lặng tuyệt vọng.
Chạy, là đường chết;

