Rồi Lục Diệp liền nhạy bén nhận ra, nền tảng nhục thân của Chúc Nhân lại cường hãn hơn hắn rất nhiều, bởi vết thương của nàng rõ ràng nhẹ hơn một chút, đây không nghi ngờ gì là biểu hiện của thể phách cường hãn.
Chúc Nhân bỗng hét lớn: “Lục sư huynh, ngươi tới giết, ta trợ giúp ngươi!”
Lục Diệp đang nghi hoặc không biết nàng định dùng cách gì để trợ giúp mình thì nghe một tiếng rồng ngâm cao vút vang lên. Khi rồng ngâm chín tầng trời, một bóng cự long trắng như ngọc bỗng hiện ra từ cơ thể Chúc Nhân, đầu mọc đôi sừng, toàn thân óng ánh, vảy giáp phủ kín, vuốt chân bên dưới cũng tựa như bạch ngọc điêu khắc.
Bóng cự long này không phải thực thể mà là một hư ảnh, khi hiện ra liền lượn lờ bên cạnh Chúc Nhân, đầu rồng khổng lồ cúi nhìn, mắt rồng ngạo nghễ.

