Đến lúc này, trong lòng Lục Diệp đã rõ, sợ rằng hắn không thể xông lên đỉnh thác nước kia để đoạt lấy viên minh châu.
Bảy nghìn trượng cách vạn trượng còn đến ba nghìn trượng, mà lúc này hắn đã gần đến giới hạn của bản thân, ba nghìn trượng này dù thế nào cũng không thể vượt qua.
Xem ra, vẫn phải giống như Tô Vân, an phận đi đánh lôi đài mới được.
Đây không phải vấn đề gì to tát, chẳng qua là tốn thêm chút thời gian mà thôi.

