Nhuế trưởng lão không nói đến bao nhiêu linh thạch, mà mở miệng yêu cầu Lữ Thiếu Khanh thả người.
“Không được đâu!”
Tiêu Y khẽ lẩm bẩm: “Nhị sư huynh không thể nào nể mặt Nhuế trưởng lão đến vậy.”
Đàm Linh thầm nghiến răng, sư phụ, người quá coi trọng hắn rồi.

