Đối với lời lẽ lạnh nhạt của Linh Tuệ sư thái, Trương Cửu Dương khẽ mỉm cười, chẳng hề lay động.
Hắn sẽ không chấp nhặt với một nữ nhân đã lớn tuổi.
Hoàng đế giờ phút này trên mặt đã không còn một tia âm u, mà là tươi cười rạng rỡ, trong ánh mắt lộ rõ vẻ tán thưởng không thể che giấu.
“Không tệ, đây mới là cầu mưa chân chính, là trẫm sơ suất rồi, may nhờ Trương Thiên Sư cùng chư vị chân nhân ra tay, ải này, tự nhiên đều tính là thành công.”

