Bào ca gõ tàn thuốc ra ngoài lan can gỗ, thản nhiên nói: “Ta biết tính ngươi lạnh lùng, không bao giờ dễ dàng tin tưởng người khác, nên cửa ải này sớm muộn cũng phải qua, không qua được thì vĩnh viễn không phải là người của mình. Ta cũng biết ngươi cố ý để lại sơ hở, để nhị phòng Trần gia bắt ta đi, ngươi nói cho ta biết nơi ẩn náu của tử sĩ Trương gia, cũng là muốn thử xem ta có khai ra nơi đó hay không.”
Trần Tích không đáp lời.
Quả như Bào ca đã đoán, hắn cố ý làm vậy.
Bào ca cười hắc hắc: "Người thường nếu bị thân nhân tính kế một lần như ngươi, cũng sẽ giống ngươi thôi. Mà ta đã trải qua từ lâu rồi, nên ta hiểu vì sao ngươi làm vậy. Ngươi cũng chẳng cần lo ta sẽ ghi hận, ta chỉ tò mò, rốt cuộc ngươi muốn làm chuyện lớn đến mức nào, mà cần đến người hoàn toàn đáng tin cậy?"

