Nhớ tới tình cảnh tối đêm đó, Gia Cát Phong muốn nước mắt nước mũi đầy mặt, bây giờ anh ta vẫn cảm thấy đau thận, đưa tay lên che bụng theo bản năng.
Cậu em của anh ta tới bây giờ vẫn không hề khỏe lại, suýt chút nữa nó đã bị phế đi.
Cũng vì loại chuyện này mà Gia Cát Phong cũng không tiện đến bệnh viện khám.
Anh ta phải tự mua mấy bình Lục Vị Địa Hoàng và một đống lớn thuốc bổ các loại với mong muốn có thể dưỡng lại.

