“Ta biết ngươi chán ghét hắn! Ngươi cảm thấy hắn không xứng với tư cách là em trai ngươi! Trước đây ta cũng từng có suy nghĩ thế này!” Hứa Uyển Đình vừa khóc, vừa nói: “Trước đây, gia đình luôn có cách nhìn nhận như vậy! Đến mức khi còn ở trong nhà, không ai quan tâm đến cảm xúc của hắn! Hắn bị đánh đập, bị mắng mỏ, không có tiền sinh hoạt nên chỉ có thể lén lút làm việc bán thời gian ở bên ngoài…”
“Hứa Sơ Ảnh, chỗ này còn có một phần tài liệu khác, ngươi cầm mà xem đi! Sau khi đọc xong, có lẽ ngươi sẽ hiểu ra cái gì đó! Ta cần ngươi hợp tác điều tra ra rốt cục là ai muốn hạ độc chết Hứa Mặc!”
Hứa Sơ Ảnh bị Hứa Uyển Đình dọa sợ. Động tác của cô ta giống như một con rối, theo bản năng lấy phần tài liệu kia đọc qua một chút.

