“Ta? Làm sao ta có thể đưa tiền cho hắn được chứ?” Hứa Đức Minh bực bội nói.
“Làm sao hắn có thể mở công ty nếu ngươi không cho hắn tiền được? Hắn đẻ ra tiền được à?” Tạ Băng Diễm vẫn còn nghi ngờ: “Đều là do ngươi nuông chiều hắn quá mức nên mới khiến hắn không biết trời đất như thế này! Chuyện này ta đã nói với ngươi từ lâu rồi, bản tính Hứa Mặc không tốt đẹp gì nên cần phải ép buộc hắn thay đổi. Nếu hắn không thay đổi được thì sớm muộn gì cũng trở nên hư hỏng! Hơn thế nữa, hắn cũng không bao giờ có thể bước được vào giới thượng lưu của xã hội! Ta nghĩ chắc chắn là ngươi đã bí mật cho hắn tiền!”
Hứa Đức Minh cáu gắt nói: “Ta còn cảm thấy ngươi là người đã đưa tiền cho hắn đấy! Tại sao ta lại phải đưa tiền cho hắn làm cái gì chứ? Cái thứ ngỗ nghịch này thật sự làm ta tức chết mất thôi!”

